Bàn luận : Mẩu chuyện cuộc sống |
Tin thời sự:
Vụ ẩu đả chiều 3/2/06 tại 2 xă Hữu Bằng và Phùng Xá (huyện Thạch Thất, tỉnh Hà Tây) đă làm 1 người chết, hơn 20 người bị thương, đốt cháy 1 nhà cấp 4 và nhiều lều lán, xưởng mộc. Số hung khí được sử dụng trong vụ xô xát này có cả chai lọ đựng xăng và vũ khí tự tạo.
Mâu thuẫn giữa người dân 2 thôn Vĩnh Lộc (xă Phùng Xá) và thôn Chợ Ḅ (xă Hữu Bằng) đă lên tới đỉnh điểm, có thể bùng phát bất kỳ lúc nào. Nguyên do là rất nhiều gia đ́nh ở 2 thôn này có người thân bị đánh thương nặng, đang phải nằm viện.
Mâu thuẫn giữa 2 làng (cách nhau 1 con đường) bắt đầu từ cuộc xô xát ngày 1/2 (mùng 4 Tết), do một nhóm thanh niên thôn Chợ Ḅ chặn đánh 6 thanh niên (đi trên 2 xe máy) ở thôn Vĩnh Lộc, gây thương tích nặng cho 2 người và đốt cháy 1 xe máy. Trước đó, đă xảy ra t́nh trạng một số thanh niên ở làng này sang trêu chọc gái làng bên cạnh, và mang hung khí đi "xin đểu".
Công an tỉnh Hà Tây đă huy động cảnh sát cơ động và cảnh sát 113 về lập lại trật tự, cách ly đối tượng quá khích và vận động người dân 2 thôn trên kiềm chế, không để xảy ra các vụ xô xát.
(Theo Thanh Niên)
Câu chuyện trên gợi ư tôi nhớ lại cuộc xung khắc cách đây 40 năm, giữa hai làng dân tộc thiểu số ở Nam dương và cách giải quyết của họ:
Sau khi tốt nghiệp đại học tại trường PBI tại Three Hills Alberta, vợ chồng ông bà Đôn và Ca-rôn (Richardson) cùng đứa con trai 7 tháng rời xứ văn ninh phương Tây tới sống ở một làng bản thiểu số trên ḥn đảo Irian Jaya, InĐônesia. Người Sawi sống hoàn toàn cách biệt với thế giới bên ngoài. Họ không có một công cụ bằng kim loại và kiến thức văn hoá y tế. Tệ hơn nữa, bên cạnh săn bắn thú rừng để sinh sống, họ c̣n có tục lệ ăn thịt người, đặc biệt ăn thịt bạn bè. Ai lừa được người khác là anh hùng, c̣n kẻ bị lừa con là đồ ngu xuẩn. Vợ chồng ông Đôn không biết khi nào ḿnh sẽ lên nằm trên mâm của những người ḿnh đến giúp.
Sở dĩ họ chưa phải lên mâm ngay bởi v́ nhờ người bản xứ coi họ là thần thánh. Thỉnh thoảng có một con “chim thần” xà xuống, đem đến cho họ “công cụ thần” và “thuốc thần” - máy bay, đồ nghề kim loại và y tế. Không những một làng bản quư mến ông bà da trắng này, mà nhiều xóm lân cận cũng thường lui tới nhờ vả.
Sau hơn một năm, khi ngôn ngữ địa phương đă tạm lưu loát, Đôn và Ca-rôn bắt đầu nói chuyện với họ xâu xa hơn. Một trong các câu chuyện mà được lắng nghe và kể đi kể lại nhiều lần là Sự tích lễ Giáng Sanh, về Giê-su là Con Trời, được Ông Trời phái xuống trần gian để giúp nhân loại ḥa thuận với Ngài. Khi nghe đến đoạn một môn đệ tên là Giu-đa lừa dối bán Giê-su cho kẻ ác đóng đinh giết người, tất cả mọi người đều cười phá lên, chê Giê-su “ngu dại” và khen Giu-đa “cao tay”. Vâng, trong ṿng họ, lừa dối là đức hạnh đáng quư nhất.
Chẳng bao lâu một cuộc chiến dữ dội xảy ra. Những người thuộc xóm ông bà Đôn và Ca-rôn chung sống lừa được một người xóm trên qua thăm và lại thịt ăn. Những người xóm trên hùa gọi nhau đi báo thù. Nhà cháy, súc vật bị đâm, người bị chém, phụ nữ bồng con đi trốn ... Hoàn cảnh hết sức tuyệt vọng. Không có cách nào khác thuyết phục được những phe phái hờn giận, ông bà Đôn và Ca-rôn đe dọa nếu chiến tranh không chấm dứt họ sẽ rời bỏ dân Sawi...
Các tù trưởng biết rằng nếu ông bà này ra đi, họ sẽ không c̣n có dao rựa bằng kim loại và thuốc men để sử dụng nữa. Họ phải sớm ḥa thuận trở lại với nhau. Nhưng ai có thể tin ai trong khi lừa dối là đức hạnh cao quư nhất trong dân tộc họ.
Ngày hôm sau, vợ chồng Đôn và Ca-rôn Richardson chứng kiến một lễ nghi kỳ lạ. Các chiến binh của hai làng đứng xếp hàng nghiêm trang trong khi tù trưởng xóm dưới đặt tay lên đầu đứa con trai của ḿnh, nhấm nhí nói ǵ đó rồi trao con cho tù trưởng xóm trên trước sự khóc than đau đớn của người mẹ. Rồi các chiến binh xóm trên quay lưng biến mất sau bụi rậm. Cuộc chiến giữa hai làng chấm dứt.
Tù trưởng tâm sự lại cùng Đôn: “Đứa con trai tôi trao cho người làng kia làm con tin, là đứa con “Ḥa B́nh”. Ngày nào nó c̣n sống trong ṿng người làng kia, chiến cuộc sẽ không thể xảy ra. Khi nó chết, ḥa ước giữa hai làng sẽ hết hiệu lực. Ai giết đứa con Ḥa b́nh là kẻ đáng ghê tởm nhất và phải tự trả giá bằng cái chết. Điều đau ḷng nhất, đây là con trai duy nhất của tôi.”
Trong đầu Đôn lóe lên một ánh sáng: Nều văn hóa của dân tộc Sawi man dă có sẵn một kim chỉ nam chỉ đường tới Chân Thần. Ông liền mời tất cả mọi người lại và giải thích:
“Giữa Trời và Đời có một cuộc xung khắc khốc liệt, hai bên không thể tin cậy lẫn nhau. Ông Trời yêu thương nhân loại bèn cử Con Thần duy nhất của ḿnh, xuống trần gian làm Con Tin để bày tỏ mong muốn ḥa thuận. Người ấy tên là Giê-su. Ngày nào Con Tin ấy c̣n sống, ngày ấy có sự hoà b́nh giữa nhân loại và Ông Trời. Có một kẻ ghê tởm tên là Giu-da đă sát hại Con Tin và đă phải tự trả giá bằng cách thắt cổ chết. Tuy nhiên khác với con tin loài người chỉ sống một đời ngán ngủi c̣n Con Tin của Trời dù bị giết vẫn sống lại và sống đời đời nên mối ḥa thuận giữa loài người và Ông Trời sẽ bền vững đời đời.”
Mọi người không c̣n cựi rộ lên khi nhắc đến tên Giu-da nữa. Nỗi đau đớn của vị tù trưởng phải cho đứa con duy nhất của ḿnh ra đi là con tin minh họa cho cái giá ông phải hi sinh v́ họ. Từ đó lừa dối không c̣n là đức hạnh của dân tộc Sawi cũng không c̣n ai ăn thịt người nữa. Trong ṿng 20 năm họ thoát khỏi thời kỳ đồ đá và chiến tranh chấm dứt vĩnh viễn trên quê hương họ.
Họ cũng giúp chúng ta hiểu ra ư nghĩa của Món quà Giáng Sinh: Thiên Chúa ban tặng cho chúng ta một Con Tin, Hài nhi Giê-su.