Bàn luận: Những mẩu chuyện cuộc sống |
Nhă Ca của Sa-lô-môn;
|
Sau đây là một bài thơ tuyệt vời được trích ra từ Kinh Thánh, Bài thơ đây như một vở kịch được diễn lại trong các ngày hội của Người Do Thái. Nội dung vở kịch nói về t́nh yêu giữa một đôi nam nữ cũng như giữa Đức Chúa Trời và dân tộc Israel, hay giữa Chúa Giê-su và hội thánh. Cácđối tượng trong vở Kịch gồm có: Chàng, Nàng, các cô gái thủ đô, những người lính đi tuần, các anh trai của Nàng. 1 (Nàng) Hôn em đi, miệng ngọc ngà! T́nh anh dịu ngọt hơn là mật ong. Hương hoa phảng phất trên không, Danh anh thơm tợ vườn hồng mùa xuân Thảo nào anh vẫn hân hoan Bao nhiêu thiếu nữ quây quần đợi trông. Dắt em chạy thoát ngoài ṿng Là em thỏa chí ước mong vô cùng. Vua cho triệu đến hoàng cung, Nhưng em vẫn giữ một ḷng kiên trinh, Giúp em trốn khỏi đế kinh Anh em ta hăy thượng tŕnh viễn phương. Mối t́nh kết chặt uyên ương Làm em say đắm lạ thường, không nguôi (Quay lại nói với các cô gái thủ đô) Da em sạm nắng mà tươi Gái thành đô, chớ vội cười em đen Quê em nào phải Sa-lem Ở vùng sa mạc, nắng lên ngút ngàn. (Chàng) Em ơi, em đẹp tuyệt trần! Chim sa cá lặn, dung nhan yêu đào. (Nàng) Các chị là gái thủ đô Thấy em đen đủi đừng lo chê cười. Quê em nắng nóng thiêu người Da tuy sạm nắng, nụ cười ngát hương. Đàn anh nào biết cảm thương. Bắt em dăi nắng dầm sương canh chờ, Ngày ngày tỉa sửa vườn nho, Thân em vất vả, da khô, ḿnh gầy, Vườn riêng bỏ mặc, ai hay, Chỉ chăm vườn họ cũng đầy truân chuyên. (Nh́n quanh t́m người yêu) Anh yêu quư, xin đừng quên Cho em biết trước nơi chiên họp bầy Buổi trưa anh phải dừng đây; Em không biết, cứ đường dài ruổi dong Liễu bồ lạc bước giữa đồng Gặp "bầy súc vật" bướm ong sục t́m Các cô gái thủ đô Này, cô hoa hậu đương kim. Nếu cô muốn biết đường t́m t́nh nhân Th́ cô theo sát gót chân Bầy cừu ăn cỏ ở gần "Cḥi Chiên." (Chàng) Em yêu nở nụ cười duyên Dung nhan em đẹp như tiên giáng trần Má hồng nổi bật khuôn trăng Cổ em như chiếc tháp bằng ngà voi Ṿng vàng, bông ngọc một đôi Điểm tô nhan sắc con người tuyệt luân. (Nàng) Nhà vua ngự ở bàn ăn Mùi hương em tỏa: Huệ, lan, cam ṭng. Người yêu em tợ bá hương Ngă đầu nằm lặng giữa ṿng yêu đương Người yêu em tợ hoa hường Tợ vườn nho chín trên sườn núi xanh (Chàng) Em đẹp thật! Sắc tuyệt trần! Mắt em như ngọc huyền trân sáng ngời (Nàng) Đẹp trai mà lại hùng oai T́nh anh dịu ngọt vượt ngoài mật ong Nhà ta là tổ uyên ương Cột, rui, kèo, trính bá hương lơi ṛng.
2 (Nàng) 1Em là hồng trũng Sa-rôn Là hoa huệ trắng tươi non ngoài đồng (Chàng) Khóm huệ nở giữa xương rồng Em là hoa hậu trong rừng mỹ nhơn. (Nàng) Anh là cây táo thơm ngon Xanh tươi, sai trái giữa ṿng ngự viên Em ngồi núp bóng "cây duyên" Ngắm vườn, ăn trái ngọt miền đế kinh. Đôi ta yến tiệc linh đ́nh Ngọn cờ phất phới mối t́nh ươm tơ. Cho em tận hưởng ước mơ Ăn táo chín mọng, nếm nho ngọt ngào. Mang thân phận kẻ yêu đào Tim em đă vướng mắc vào t́nh yêu... (Chàng) Tóc thề anh khẽ nâng niu Ôm thân ngà ngọc yêu kiều kiên trinh. (Nàng) Các chị là gái đế kinh, Em xin các chị lượng t́nh nương tay, Xin đừng kinh động mảy may, Để chàng thanh tịnh mà say giấc dài. Này, em nghe tiếng chân ai Nhảy qua khe núi, vượt vài đồi xanh Người yêu em chạy thật nhanh Sơn dương thoăn thoắt về thành đêm khuya... Anh yêu đă đến kia ḱa! Đứng sau bức vách, nh́n tia nắng hồng Rọi vào cửa sổ chấn song Gọi em: "Vùng dậy! ḿnh cùng đi xa. Em yêu, người đẹp của ta. Mưa đông vừa dứt, mùa hoa đă về Cây nứt lộc, lá sum sê Oanh ca, phượng múa bên lề rừng mai Em ơi, xuân đă lên ngai Hoa nho thơm phức ca bài yêu đương Em yêu, ta hăy lên đường..." (Chờ đợi rồi ngạc nhiên) Sao như hoàng yến c̣n nương trong lồng? Rụt rè, e ấp, thẹn thuồng. Cho anh nghe rơ tiếng chuông khánh vàng Ngắm nh́n sắc đẹp khuôn trăng (Lắng nghe) Giọng em như giọng oanh vàng líu lo Dung nhan, ôi đẹp không ngờ. (Nàng lo sợ) Ô ḱa! chồn cáo lẻn vô ŕnh ṃ. Chúng mưu phá hoại vườn nho Bắt ngay, kẻo chúng giở tṛ bẻ hoa. (Cương quyết và thách thức) C̣n ai chia rẽ đôi ta? T́nh yêu son sắt giữa ta với người. Dù cho đi trọn cuộc đời Dù cho vật đổi sao dời không phai. Người yêu em mắc chăn bầy Giữa miền đồng nội phủ đầy huệ thơm Măi cho đến lúc chiều hôm Trời cao lồng lộng, gió nồm hiu hiu. Về ngay, em đợi, anh yêu! Lội qua sông lớn, vượt nhiều đồi cao Quay về tổ ấm trăng sao. Để ai mong đợi, dạt dào yêu đương.
3 (Nàng) Đêm khuya trằn trọc trên giường Bâng khuâng, hồi hộp, em thường nhớ nhung. Em t́m, anh vẫn biệt tung Em kêu khản tiếng mà không trả lời. (Chán nản) Màn đêm dày đặc, sương rơi Em đâu có thấy tăm hơi bóng h́nh. (Cương quyết) Nóng ḷng, vùng dậy, bước nhanh Lính tuần bắt gặp đi quanh ngoài đàng Em vui miệng cứ hỏi ngang: "Các anh có gặp t́nh lang tôi à?" Lính tuần "Nào ai thấy bóng ông ta." (Nàng) Bỏ đi ngay, chẳng lân la, đợi chờ... (Mừng rỡ) Chao ôi, anh đến bất ngờ! Thấy anh, em phải ôm vồ lấy ngay Xin anh đừng vội xa bay Để em nhung nhớ u hoài tâm can Đưa anh về gặp mẫu thân, Vào pḥng của mẹ, nhớ ân sinh thành. (Nói với các cô gái thủ đô) Các chị là gái đế kinh, Em xin các chị lượng t́nh nương tay, Xin đừng kinh động mảy may, Để chàng thanh tịnh nằm say giường ngà. Các cô gái thủ đô Ai từ sa mạc bước ra? Như làn gió tỏa hương hoa ngập hồn? Kiệu ai như kiệu Sanh-môn? Sáu mươi dũng sĩ bước dồn theo sau Gươm trần loang loáng đưa cao Uy nghiêm hộ vệ vua vào đế kinh. Kiệu rồng bằng gỗ rừng Linh Trụ, chân bằng bạc, giá, đinh bằng vàng Nệm thêu chỉ tía huy hoàng Trướng màn canh chỉ dệt trang xuân t́nh (Tiếng gọi) Các chị là gái kinh thành Xem ḱa, vua bỏ du hành, về kinh. Trên đầu miện ngọc lung linh Do tay thái hậu quy vinh con người Ḷng vua hoan hỉ tuyệt vời. B́nh sinh thỏa chí một đời vinh quang.
4 (Chàng) Em ơi, em đẹp tuyệt trần Chim sa cá lặn, dung nhan mặn mà. Làn môi thắm, khoé thu ba Tóc em như suối tiên nga rập rờn, Răng em trắng tựa Bạch Sơn Hai hàng đều đặn phím đờn âm dương, Giọng em chẳng khác oanh vàng Thái dương như quả lựu đang ửng hồng, Cổ em như ngọn tháp cong, Đỉnh vươn cao vút, bên trong, kho tàng: Tường treo ngàn chiếc khiên vàng Của đoàn chiến sĩ hiên ngang uy hùng. Nương long như cặp hoàng dương Giữa vườn huệ trắng trên nương xanh dờn. (Rủ Nàng) Ta cùng lên Núi Nhựa Thơm Ngắm hoàng hôn nhuộm thẩm ṿm trời trong Chờ cho ánh sáng rạng đông Đánh tan bóng tối hăi hùng nhân gian. Em ơi, em đẹp tuyệt trần Chim sa cá lặn, vượt ngàn tiên nga. Ta cùng lên núi Ly-ba Ngắm nh́n phong cảnh từ Hà-mă-sơn. Từ triền Sa-nhă, Hạc-môn Từ hang sư tử, động con beo ŕnh. Em dùng nghệ thuật chiến chinh Khóe thu ba gợn sóng t́nh ngất ngây. Ṿng vàng lóng lánh chân tay, Khiến ai mê mẩn, đêm ngày hân hoan. T́nh em thắm thiết nồng nàn Men t́nh ngây ngất ngàn lần rượu nho. T́nh em thật đẹp như thơ Hơn hương liệu tỏa thơm tho khắp nhà. Môi em đỏ thắm t́nh ca, Ngọt ngào, quyến rũ hơn là mật ong Áo em thơm phức mùi hương. Như lan đồng nội, như hường Ly-ba Em là vườn kín đầy hoa, Suối reo giọng hát ngân nga tưới nhuần, Mạch tuôn nước ngọt trong ngần Dành riêng anh uống, lâng lâng tâm hồn. Em như thạch lựu ngọt ngon Như nho chín mọng, vườn đơm hoa hường. Cam tùng, nhục quế, hoàng khương Pha thêm nhu liệu, trầm hương, bạch đàn Xạ lan, lô hội, quế đan Bốc mùi thơm lạ tỏa lan xa gần Em xinh như dăy sông Ngân Ngọt như nước suối giữa ngàn Ly-ba. (Tiếng gọi) Nổi lên! gió bấc hào hoa. Gió nồm phong nhă thổi qua vườn nàng. Tỏa xa hương lạ địa đàng, Khiến chàng nôn nả chạy sang vườn nhà.
5 (Chàng) Này cô "tân phụ thế gia," Anh về chốn cũ, viếng qua vườn ḿnh, Nhũ hương cùng xạ lan tinh Anh thu lượm cả, trữ t́nh ướp hương. Lại ngồi thưởng thức tàng ong, Rượu nho với sữa, thỏa ḷng khát khao. (Kêu gọi) Mời đoàn thân hữu bước vào. ăn mừng trước cảnh đồng bào kết liên. (Nàng) Chập chờn giấc ngủ cô miên, Giật ḿnh nghe gơ bên hiên cửa ngoài, Tiếng người yêu gọi: Em ơi! Hỡi em yêu dấu, hỡi người t́nh chung, Xin em mau mở cửa pḥng, Cả người ướt đẫm v́ sương ngập trời. Nhưng em cất tiếng trả lời: Áo bông em cởi cất rồi trong rương, Bây giờ mặc lại mất công, Chân em cũng đă rửa xong sạch ngần Lẽ nào lại chịu lấm chân? Tḥ tay, anh cố đẩy dần chiếc then, Ḷng em cảm động vô biên, Không lần lữa nữa, em liền dậy ngay; Nhựa thơm nhỏ giọt bàn tay, Vội vàng em kéo then gài qua bên Mở tung cửa rước anh lên, Nhưng anh quay mặt bước êm xa dần. Người bủn rủn, dạ bất an, V́ em đă thiếu ân cần đón anh, Khi anh cất tiếng xưng danh. Đuổi theo anh, suối mắt xanh tuôn tràn. Em gọi măi, chẳng âm vang, Em t́m không được, buồn dâng ngập ḷng. Canh khuya thân gái dặm trường, Lính tuần đánh đập chẳng nương tay ḿnh, Mang thương tích khắp thân h́nh, Xiêm y tơi tả, chữ trinh giữ ǵn. (Kêu gọi các thiếu nữ) Các chị là gái đế kinh, Em van các chị, thương t́nh giúp nhau, Dù cho chàng ở nơi đâu, Nhắn giùm: Em bệnh tương tư v́ chàng. Các thiếu nữ thủ đô Này nàng quốc sắc thiên hương, T́nh nhân cô liệu có hơn ǵ người? (Nàng) Người yêu tôi thật khác đời Hồng hào, cao ráo, thân mười phần xinh (Hướng về chàng) Nhân gian ai đẹp bằng ḿnh? (Quay lại các bạn) Chàng là lực sĩ thân h́nh đối cân. Đầu trông như bức tượng thần Tóc huyền óng mượt rủ quanh trán đồng Mắt xinh như ngọc thủy thương, Gắn trên gương mặt đế vương oai hùng Hai bên g̣ má ửng hồng Miệng như hoa huệ nở trong hương trời. Bàn tay như đúc vàng thoi Toàn thân ai bọc ngà voi trắng ngần Đôi chân cẩm thạch dát vàng, Như cây hương bách trên ngàn Ly-ba Môi anh ngọt quá mật hoa, Con người đức hạnh tài ba vẹn toàn.
6 Các thiếu nữ thủ đô; Này cô tuyệt thế giai nhân, Người yêu cô đă xuất hành đi đâu? Dù chàng lánh mặt nơi nào, Chị em ta cũng giúp nhau đi t́m. (Nàng) Người yêu em đến đồi sim Viếng thăm vườn tược ngập ch́m sương mai Hái hoa, ăn trái, tỉa cây Chàng siêng chăm sóc triển khai vườn nhà (Hướng về chân trời) C̣n ai phân cách đôi ta? Chia loan rẽ thúy Ngân Hà bất năng. (Chàng) Em ơi, em đẹp tuyệt trần Đẹp như hai đại đô thành nước ta Như cờ quân đội kéo ra, Say men chiến thắng, hát ca khải hoàn Em đừng đưa mắt nh́n anh, Làm anh ngơ ngẩn mộng t́nh vấn vương. Tóc em như đám sơn dương Ăn trên sườn núi Gành-lương xanh dờn. Răng em trắng tựa Bạch Sơn Hai hàng đều đặn phím đờn âm dương. Má em tṛn trịa ửng hồng Như mây khoác áo rạng đông cuối trời. Cung phi có đến tám mươi Sáu mươi hoàng hậu người người đẹp xinh Nhưng không ai đẹp bằng "ḿnh." Ḿnh là hoa hậu giữa ngh́n mỹ nhân. Bao nàng kiều nữ nổi danh Tranh ngôi hoa hậu, chịu phần thua cay Hỏi nhau: Cô ấy là ai? Xinh hơn tố nữ, lấn vai Chị Hằng Tâm hồn trong trắng như băng Tươi hơn gương mặt Thái Dương rạng ngần (Nàng) Em vừa thăm khóm hạnh nhân Dưới ḷng thung lũng, nước nhuần tưới quanh Ngắm nh́n phong cảnh hữu t́nh Cùng xem nho, lựu nứt cành hay chưa. Cảnh xuân gợi nỗi nhớ nhà Không sao khuây khỏa, em ra về liền. Các thiếu nữ thủ đô Này cô hoa hậu Xứ Liên Đừng về, hăy ở lại miền đế kinh. (Nàng) Phận em bèo bọt đáng khinh, Xứ Liên nào phải đế kinh uy quyền. (Chàng) Nhưng em múa hát như tiên. Mọi người mong thưởng thức liền vũ ca
7 (Chàng) Chân em như trụ đá hoa Của nhà điêu khắc tài ba nước ḿnh Thân h́nh yểu điệu đẹp xinh Như người trong mộng, trắng trinh, nơn nà Cổ em như ngọn tháp ngà Mắt em trong sáng hơn là Hằng Nga Mũi cong như tháp Ly-ba Xây trên đỉnh núi trông ra kinh thành Tóc thề óng ả mượt xanh Đẹp như vương miện long lanh trên đầu Anh mê cặp mắt bồ câu Như say men rượu bồ đào tân xuân. Em ơi, em đẹp tuyệt trần Chim sa cá lặn mười phân đức tài. Thân em cao ráo mảnh mai Mỹ miều tha thướt, bờ vai căng tṛn Em như cây táo giữa vườn Anh vin cành xuống hái dồn quả to Càng gần hơi thở thơm tho, Anh càng say đắm men nho ngạt ngào. Môi em thắm tựa hoa đào Nụ hôn nóng bỏng dạt dào ái ân. (Nàng) Em đây chỉ thuộc về anh T́nh yêu trói chặt chúng ḿnh với nhau Anh yêu, ta hăy đi mau T́m nơi cắm trại, ngắm sao giữa đồng Trong làng trù mật thôn đông, Sáng ngày dậy sớm đi ṿng vườn ương Xem cây cối khéo vun trồng Xem nho nứt đọt, xem hồng trổ hoa, Xem cây thạch lựu thướt tha Cành khoe lắm nụ, nhánh ra hoa nhiều. Nơi đây em tỏ t́nh yêu, Giữa nơi cảnh sắc mỹ miều nước ta. Quả ngon chồng chất trong nhà Đào, nho chín mọng, thanh trà ngọt tươi Anh ơi, em tích trữ rồi Dành riêng để tặng cho người tài hoa.
8 (Nàng) Ước ǵ anh sống chung nhà, Sinh ra cùng mẹ cùng cha, chẳng rời. Để em gần gũi măi thôi Cho em khỏi bị tiếng đời gièm chê. Em xin tiếp đón anh về Đến nhà thăm mẹ tràn trề t́nh thương. Vâng lời mẹ bảo: "Này cưng! Chuốc ly rượu quư khiêm cung mời chàng." Rồi mời nước lựu, rượu vang (Chàng) Tóc thề anh vuốt, anh nâng Ôm thân ngà ngọc ngàn vàng kiên trinh (Nàng) Các chị là gái đế kinh Em xin các chị lượng t́nh xót thương Xin đừng kinh động hoàng vương, Để người ngơi nghỉ trên giường an ninh. Các cô gái thủ đô Ai từ sa mạc về kinh Ngồi trên kiệu bạc, dựa ḿnh tân vương? (Nàng) Thức anh dậy sớm tinh sương Nhắc anh nhớ lại t́nh thương mẹ già Mẹ từng mang nặng đẻ đau Công ơn dưỡng dục núi cao không bằng (Tha thiết) Xin anh đừng kể hèn sang Coi em như chiếc ấn vàng trong tâm, Ái t́nh mạnh tợ tử thần, Ḷng ghen bốc cháy như âm phủ kề. T́nh yêu, đám lửa thật ghê, Phừng phừng cao ngọn, tư bề cháy thiêu. Dù sông biển nước thật nhiều Cũng không dập tắt t́nh yêu được nào; Dù ai tiền bạc chất cao, Ái t́nh không thể mua vào được đâu, T́nh đôi ta vững xiết bao. Có ǵ phá nổi t́nh sâu bao giờ? (Các anh trai nàng đề cập đến cô em ruột) Có người em gái ngây thơ Tuổi vừa sen ngó đào tơ ửng hồng Anh em ta phải đề pḥng Kẻo em mắc bẫy của phường yến oanh Cô em là bức tường thành? Anh xây loạt tháp xung quanh bảo toàn. Cô em là cổng kim hoàn? Anh lo rào giậu toàn bằng bá hương. (Nàng) Thân em kín cổng cao tường Nhưng quanh thành lũy tăng cường tháp cao (Chàng) Anh nh́n say đắm, nôn nao. (Nàng) Trên đồi Ba-ảnh vườn nho xanh ŕ Vườn vua đă để cho thuê Tá điền đều phải nạp huê lợi vào Một ngàn lạng bạc ít đâu. Vườn em giữ lại chờ rào giậu xong. Em về thuê mướn nhân công Hai trăm lạng bạc đền ơn đàng hoàng. (Chàng) Bóng hồng chợt đến vườn nàng Tiếng ai thỏ thẻ oanh vàng, anh mê. Bạn bè đều lắng tai nghe Xin em cất giọng vỗ về con tim. Đâu cần chờ đợi lâu thêm Người yêu em đă đến t́m nơi đây. (Nàng vẫn thiết tha kêu gọi): Về ngay! Em đợi. Về ngay! Hương Sơn cứ lướt như nai băng ngàn. (Đăng lại từ Kinh Thánh Bản Diễn Ư) |
|
|
|